(Hình: tvvn.org)
Để nhớ 5/5/1992,
Thành Kính Tưởng Niệm.
Thiếu Tướng Đỗ Kế Giai, Chỉ huy trưởng Biệt Động Quân
Thiếu Tướng Lê Minh Đảo, Tư Lệnh SĐ 18 Bộ Binh
Thiếu Tướng Huỳnh Bá Di, Tư Lệnh SĐ 9 Bộ Binh
Chuẩn Tướng Lê Văn Thân, Tư Lệnh Phó Quân Đoàn II
Nhân lần Tướng Quân Lê Minh Đảo Về Trời, 19/3/2020
Thơ PHAN NHẬT NAM
Quả đáng sợ,
Quả đáng sợ,
Bốn Người Lính chịu đủ 17 năm,
5 ngày tù mất nước
Quả kính phục,
Bốn Tướng Lãnh gánh khối nặng vô lường thấm nhục
Thay mặt toàn phần Quân Lực Miền Nam!
Thế giới phương Tây hãy nhìn xuống đây...
Việt Nam!
Nơi, thương khó quy hàng,
Quê hương Miền Nam trả giá máu
Hòa Bình-An Ninh toàn cầu thắng lợi!
Cơn khổ lụy Mười Bảy Năm
Khởi từ 1975...
Đằng đằng không được nói
Hai mươi-lăm triệu người Nam, Sài Gòn lây lất ...
Thêm bao nhiêu khốn khổ bên bờ Bắc héo hon ...
Bao nhiêu gia đình thuộc “diện sĩ quan”
Chồng cải tạo, vợ con nát thân vượt biên di tản,
Bao nhiêu người “học tập” ra đi?
Bao nhiêu “cải tạo” trở về?
Hồi kết cuộc
Bốn Người Lính uống lượng đắng cuối cùng
âm thầm bền bĩ
Bốn Tướng Lãnh
Vô vàn võ công
Khiêm nhường vị trí
Đời dài áo lính
Nghiệp nặng chiến tranh
Buổi Miền Nam uất hận nhân phận cùng đành
Thân trói chặt
Cảnh hàng binh vong quốc!
Mười Bảy Năm- Năm ngày tù kể từ giờ mất nước
Cũng “Sáu Ngàn Hai Trăm Mười đêm não nề đếm được
Tướng Quân tận tịch nhiên
Thanh thản nhân hậu nụ cười
Với tiếng nhạc, nốt trầm cao, thoát đi từng giờ vây hãm (1)
Mặc gió bão ĐẢO điên.
Cuốn trôi rác rưởi, bọt bèo, phiền muộn
Vững THÂN tùng bách DI qua lần khổ nạn
Khắc khoải mười-bảy năm
Từ hiểu nghĩa bi thương
GIAI do tiền định lẽ thường
Yên Bái
Hà Nam
Chốn ngặt Hàm Tân cuối trời vây hãm (2)
Xiên qua thân nỗi thống nhục thất trận,
bại tướng gãy cờ
Cùm xích siết đau
Luôn ngỡ giấc mơ
Buổi mất nước
Một phút giờ không THẬT!
Sôi uất hận
Cào xé gan
Bật vỡ toang tim cật
Sống từng ngày cào cấu
Chết khắc khoải lần qua đêm
Từng đêm...
Trời Tây-Bắc dằng dặt trăng sao
Rờn rợn máu ối tanh, trăng đỏ lưỡi liềm xao xác
Tiếng chim cú Trại 5 (3)
Khu đồi chè căm căm nhịp thở
Tướng Quân nghiến răng nuốt xuống
Gờn gợn xiết ngang đường thở
Tầng tầng thống khổ không nói nên lời
Ngật ngật đớn đau dội tiếng thét về trời
Soi bóng xuống đất đen tăm tối
Tướng Tù Binh !
Mười bảy năm
Trí nảo, mạch tim nhận vô vàn cơn đau thắt ruột
Bóng tối ơi... Hãy cuốn trọn một lần...
Buổi Tháng Tư,
Tướng ở lại với quân, vững tay súng vùng rừng Miền Đông (4)
Khi tập đoàn cấp cao đồng vắng mặt nhanh săm sắp
Người Lính ngừng lại trên giòng kinh Rạch Chiếc ngầu đen
Soi bóng điêu tàn chập lá cờ Vàng trên
nóc kho Tân Cảng
Nơi x Thủ Đức, Biên Hòa..
Ầm ầm pháo Bắc quân đổ sập
...
Người Chỉ Huy Biệt Động cuối cùng ở lại,
Một mình nơi doanh trại trống trơn
Phòng sở điêu tàn, tấm soái kỳ rũ xuống
Âm ẩm lạnh giọt mưa đầu mùa thấp thỏm
Ba mươi năm chinh chiến để thua trận một lần này
Trại Đào Bá Phước săn sắt trùng vây (5)
Cuộn giây kẽm gai rối bời gầm gầm đe dọa
...
Một thân còn lại (6)
Đơn độc trên chiếc trực thăng võ trang hết đạn
Dưới kia Sài Gòn bốc cháy thấp thoáng đoàn lũ xe tăng
Người nghe đau,
Nhịp tim đập rõ nhanh
Lệnh đầu hàng gớm ghê ...
Có THẬT không? ...
Mất nước?!
Cánh mi mỏng nôn nao khẽ chớp
Giọt máu nóng nào hình như sẵn trào căng
Bay về đâu? ...
Bên phương trời tây, bắc, nam, đông ...
Nghe rõ đau xuyên THÂN
Giây phút đồ hình đóng đinh con CHÚA
....
Người không còn ai...
Trông ra hai nhánh sông ầm ầm nước cuốn
Chín cửa Rồng ứa thẩm
Sài Gòn đã thành sự dối lừa
Chiến hữu thiết thân cùng đường bức tử
Không còn ai?
Một mình trùng vây vũng lửa
Hứng toàn phần,
Tận đủ
Nghĩa đầu hàng, giải phóng giao quân
Đè xuống một lần
Tướng lãnh hàng đầu Vùng Bốn Chiến Thuật tàn binh (7)
Trần Bá Di.
Mười bảy năm,
Cánh Phượng Hoàng giữa vây khốn tên, cung
Bốn Tướng Quân dựng nên khối Tượng Tiếc Thương vô hình ...
Trong tâm thức tấm lòng người Nam nhớ nước (8)
Vạn triệu nhân quần trên hành tinh mấy ai biết được
Một trăm bốn bảy thành viên Liên Hiệp Quốc
Có ai hay?
Nào có một ai hay?
Thế giới Đông-Tây hòa hoãn yên lặng hôm nay
Từ mỗi bóng xương Việt Nam,
Hằng bốn mươi năm xuất huyết (9)
Với đội quân hai mươi-lăm năm chịu lời khinh miệt (10)
Bốn Tướng Lãnh ...
17 năm lâm nạn ngày đêm gánh đủ
Nếm cạn đáy đọa đày trên đất nghiệt xa xăm
Cách giết người yên lặng
Không đội hành hình
Không máy chém, cắt cổ, phanh thây
Của Chủ Nghĩa Sát Nhân, tận đời Mạt giáo
Kỹ thuật giết người siêu đẳng ...
Học tập - Cải tạo - Tập trung
Thế giới nơi nơi
Chắc hẳn không ai hiểu thấu?!
Hai Mươi Thế Kỷ
Loài người không khả năng biết tận
Người Lính sống
Cũng là nên chứng nhận
Từ con NGƯỜI, hẳn Sức Mạnh Siêu Nhân
Từ con NGƯỜI, hiển hiện LỰC THÁNH THẦN
Người vượt SỐNG
Sự ÁC gớm ghê phải cuối cùng tận diệt ...
...
Ôi cảm động Nguồn Ân Linh Siêu Việt
Vâng, kính tạ Lòng Độ Trì Thánh Triết
Nung vàng ròng dậy lửa
Nên dẫu gớm ghê đọa đầy máu ứa
Người về đây
Người đã thật về đây
Một buổi Tháng Năm
Miền Nam Vàng rực sắc mây
Tướng Quân về Sao Mai một ngày mọc muộn
Bốn vì Sao soi giữ bốn hướng trời gai góc
Triệu quân ta hôm nay nên một lần bật khóc
Như giờ Cờ Vàng Ba Sọc lừng lững lên cao
Giữa mù sương xứ Huế sáng Xuân nào (11)
Viết lại, 20 Tháng Ba, 2020
Ghi Chú:
(1) Tướng Đảo, Tướng Thân kết thành ban nhạc song tấu cho bạn tù nghe dịp cuối tuần
(2) Yên Bái, Hà Nam, Hàm Tân: Những trại tù giam cấp Tướng từ 1975-1992
(3) Trại 5, Liên Trại I, Hoàng Liên Sơn, Yên Bái nơi nhốt tù binh cấp Tướng
(4) Miền Đông, Xuân Lộc, Long Khánh –Trận chiến cuối cùng với Tướng Lê Minh Đão
(5) Trại Đào Bá Phước: Bộ Chỉ Huy Biệt Động Quân với Tướng Đỗ Kế Giai
(6) Tướng Lê Văn Thân bị bắt sáng 30/4//75 khi dùng trực thăng dự định xuống Vùng IV với Tướng Khoa Nam
(7) Tướng Trần Bá Di, Tư Lệnh Sư Đoàn 9 (Vùng
IV) được lệnh của Tướng Nguyễn Khoa Nam đại diện bàn giao cho
cộng sản sau 30/4/75
(8) Tượng Tiếc Thương: Công trình điêu khắc của Nguyễn Thanh Thu dựng trước
Nghĩa Trang Quân Đội Biên Hòa
(9) Chiến tranh Việt Nam (1945-1975)
(10) Quân Đội Quốc Gia-Quân Lực VNCH (1951-1975)
(11) Mậu Thân Huế, 1968 – Đại Tá Lê Văn Thân Tư Lệnh Phó Sư Đoàn I Bộ Binh, đơn vị chủ lực của mặt trận Huế
No comments:
Post a Comment